Cố Vệ Cường biết ăn, nhưng trước đây quanh năm suốt tháng đều chạy ở bên ngoài, không có cơ hội làm, càng không có cơ hội ăn.
Bây giờ trong nhà có hai đứa con, anh ấy ra ngoài chạy hàng, trong lòng lo lắng, luôn trở về một chuyến, cải thiện sinh hoạt cho bọn nhỏ.
An An và Đông Đông hai đứa, miệng ăn đến đầy dầu mỡ, cả người cũng ấm áp.
An An muốn đi rửa chén, lại bị Đông Đông giành mất, Tiểu Đậu Đinh nghiêm túc: “Chị, trên tay chị còn vết nứt da, dính nước nóng, đau chết luôn, vẫn là để em tới., ở trong thôn, đứa nhỏ tám tuổi, là có thể kê ghế đẩu.
Tuy Đông Đông Đông không làm cơm, nhưng lại rửa chén không ít, trước đây chưa ở riêng, thấy chị cậu bé bận không ngừng, thì ở bên cạnh phụ giúp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây