An An mặc chiếc váy dài màu đỏ điểm sóng, tóc rối tung trên hai sườn vai, lộ ra cần cổ trắng nõn, khi cúi đầu cười nhẹ lộ ra má lúm đồng tiền, thật sự chứng thực cho một câu nói, gọi là mặt mày như họa, uyển chuyển tú lệ.
Đám người lập tức bùng nổ, những cô gái trẻ trước đó còn năng nỉ người lớn mua cho bọn họ chiếc váy mới, bây giờ cũng không năn nỉ nữa, trực tiếp chạy vào bên trong cửa hàng.
Dường như bọn họ có thể nhìn thấy từ trên người An An, khi bọn họ mặc chiếc váy màu đỏ này vào, sẽ thu hút ánh nhìn đến nhường nào, đừng coi thường bất cứ tâm tư yêu thích cái đẹp của các cô gái trẻ, bọn họ có thể ăn cỏ ăn trấu, cũng có thể tích cóp ba tháng tiền lương chỉ vì một chiếc váy, trong quá trình đó bọn họ còn chẳng hề thấy cực khổ chút nào, trái lại khi bọn họ lấy được chiếc váy kia, còn sẽ cảm thấy rất là thỏa mãn.
An An chớp chớp mắt với Từ Trình Trình, thật sự là chiếc váy màu đỏ An An đang mặc trên người kinh diễm quá mức, vốn đã là thiếu nữ duyên dáng yêu kiều, phối cùng màu sắc tươi sáng này, đừng nói là người bên ngoài, ngay cả Từ Trình Trình cũng sinh ra chút suy nghĩ, cô ấy vươn tay sờ sờ váy của An An, cười nói: “Toang rồi, toang rồi, ngay cả tớ cũng muốn mặc thử váy màu đỏ. Trong những năm mà màu sắc áo quần chỉ có ba màu xám, xanh đen và xanh lá cây này, có thể mặc được một chiếc váy màu đỏ thật sự là khiến người khác hâm mộ.
An An cười tủm tỉm: “Lát nữa tớ sẽ cởi ra cho cậu thử! Từ Trình Trình vội vàng xua tay, lắc đầu như trống bỏi, từ chối: “Thôi đi, mặc váy tớ đi lại không tiện, nhỡ đâu lúc nào đó muốn đánh người, còn phải lo lắng sẽ làm hư váy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây