Mặc dù Lục Diễn cúi đầu, nhưng lại giống như mọc một đôi mắt ở sau gáy, một bàn tay thuận thế kéo cánh tay An An xuống, ngón trỏ mảnh khảnh xuyên qua rừng tóc đen của anh, đầu ngón tay thoáng dùng sức, nhẹ nhàng bay múa trong tóc của anh.
Phần đầu là nơi yếu ớt nhất của con người, đối với loại người hàng năm đều ở bên ngoài như Lục Diễn mà nói, cũng là sự tồn tại trí mạng nhất, nhưng mà bây giờ, anh lại chủ động nắm tay An An, thăm dò phần đầu của anh, An An không biết, điều này đại biểu rằng Lục Diễn chấp nhận giao tính mạng của mình cho cô.
An An chỉ cảm thấy bây giờ cả người cô đều mềm mại không chút sức lực, vốn còn có thể mắng hai tiếng, tới sau đó cũng chỉ có thể bị động để Lục Diễn dẫn dắt cô, tùy ý ngắt hái, trong không khí đều tràn ngập hơi thở quen thuộc của người kia.
Ai ngờ bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa sổ xe: “Người anh em, dịch xe ra một chút đi, chúng tôi muốn đi qua. Xe của bọn họ dừng ngay lối đi của Bến Thượng Hải, con đường nơi đây vẫn chưa sửa xong, sau khi xe của Lục Diễn dừng ở nơi này, cũng có nghĩa là những xe phía sau cũng chỉ có thể dừng lại ở đó, không thể di chuyển được.
Đột nhiên vang lên tiếng nói, dọa An An sợ run lên, lập tức chui đầu vào trong lòng ngực Lục Diễn, không dám lên tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây