Trương Tiểu Ngũ gật đầu, ủy khuất trông mong: “Đầu, tôi muốn ăn thịt, chúng ta cũng đi săn thú đi!, gặp tên du côn quái đản, đợi lâu như thế cũng chưa thấy bóng dáng.
Lục Diễn liếc mắt nhìn Trương Tiểu Ngũ: “Cậu có bản lĩnh như cô nhóc đen đó?
Trương Tiểu Ngũ lập tức tức giận, ủ rũ, nếu anh ấy có thể có bản lĩnh như cô nhóc đen đó, còn làm lính gì nữa! Trực tiếp làm thợ săn tốt hơn, mỗi bữa còn có thịt ăn, cuộc sống thật tốt!
Lục Diễn híp mắt, nhìn thoáng xung quanh, cả người đều úp sấp vào trong tuyết, dán lỗ tai lên mặt đất, nghe hồi lâu.
Sau khi xác định không nghe thấy động tĩnh, mới đứng dậy, phủi phủi tuyết trên người, đi tới chỗ hố bẫy của cô nhóc đen đó xem, anh ngồi xổm xuống, đào tuyết lên, nhặt không ít đậu phộng và đậu hà lan từ bên trong, nhưng ngược lại hạt vừng quá nhỏ đã trộn lẫn với tuyết thành một cục, không tách ra được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây