Khó trách, gần năm năm ngàn lịch sử của Trung Quốc, chỉ thức ăn thôi cũng đã hàng trăm ngàn loại, những món ăn truyền từ xa xưa cho tới bây giờ, thật sự ăn rất là ngon! Khiến cho An An ăn đến mức không ngừng được.
Khi rời đi, cô sờ cái bụng tròn vo, thật sự thiếu chút nữa đã phải đỡ tường mà đi, còn không quên dặn dò bà chủ một câu: “Chị gái xinh đẹp, gói giùm em hai cái bánh rán hành, hai cái bánh bao không nhân chiên giòn, em mang đi. Thời buổi này cũng có những người vì tiết kiệm thời gina, không muốn ăn ở tại cửa tiệm, ông chủ sẽ xé một tấm giấy dầu, trực tiếp dùng giấy dầu đóng gói mang đi, nếu theo An An mà nói, giấy dầu này còn tốt hơn bao ni lông của sau này nữa, ít nhất ăn cũng không lo bị trúng độc hóa học.
Từ Trình Trình nhìn thấy An An đóng gói mấy thứ kia, cô ấy tò mò: “An An, cậu vẫn còn có thể ăn được nữa à! Sau đó bọn họ lại kêu thêm một lần nữa, bây giờ cho dù đặt sơn hào hải vị trước mặt cô ấy, cô ấy cũng chưa chắc có thể ăn thêm nổi.
Lý Tĩnh Dược ở bên cạnh nhìn thấy, dùng hạt dẻ đánh lên trán Từ Trình Trình: “Cháu thật là nhiều chuyện, đi với cậu ra ngoài! Đi lại mấy bước, tránh cho cháu tăng cân. Nói xong, anh ấy còn cố ý quay đầu nhìn thoáng qua An An, cười ý vị sâu xa, rõ ràng là nhìn thấu rõ hành động của An An.
Không tệ! Đây là An An chuẩn bị cho Lục Diễn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây