An An cẩn thận ngẫm lại, người bạn cùng phòng ký túc xá của cô có gia cảnh rất tốt, vừa đến kỳ nghỉ hè gia đình đã đưa người bạn cùng phòng ký túc xá đó đi khắp cả nước chữa bệnh, nhưng không đạt được bất cứ hiệu quả gì.
Ông Lý thở dài nói: “Ai bảo hồi trước cháu không biết quý trọng cơ thể của mình." Làm bây giờ phải chịu tội. Nghe ông ấy nói vậy, Cố Vệ Cường hơi áy náy nói: “Đều tại trước đây cháu không chăm sóc tốt cho An An." Nếu ông ấy có thể cẩn thận hơn một chút, không chừng An An sẽ không phải chịu cảnh này.
An An mỉm cười lắc đầu nói: “Ba ơi, chuyện này không liên quan gì đến ba cả." Trước kia Cố Vệ Cường thường xuyên lái xe tải đường dài, rất ít khi ở nhà, sao có thể chú ý đến cô. Còn một lý do nữa, nguyên chủ là lão trâu vàng(*) có ăn đánh cũng không ra được cái rắm, chỉ biết cần cù chăm chỉ làm việc, không biết giở mấy thủ đoạn gian dối hay dám đứng ra bảo vệ chính mình.
(*) Lão trâu vàng: phép ẩn dụ nói đến một người trung thực và cần cù chăm chỉ.
Hoặc nói là cô ấy dám nói lời từ chối. Nếu An An của lúc trước dám nói suy nghĩ trong lòng mình ra, cô ấy cũng sẽ không phải chịu cực khổ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây