Trong lúc bọn họ nói chuyện, ông Lý bê một bát thuốc đen thui đi vào, thuận tay đưa cho Lục Diễn: “Nhóc Diễn, cháu tới đút cho An An uống đi." Nói xong, ông Lý quay sang nhìn về phía An An, nghiêm túc nói: “An An, bệnh này của cháu là bệnh chung của phái nữ, cần phải cẩn thận điều dưỡng, lúc nào rảnh rỗi, cháu nhớ năng tập thể dục nhiều hơn nhé."
Dựa theo kinh nghiệm của ông Lý, có lẽ hồi còn nhỏ An An từng bị nhiễm lạnh, làm ảnh hưởng đến tử cung, mới dẫn đến việc khó khăn về đường con cái. Nếu sau này điều dưỡng tốt, cô vẫn có khả năng có con. Nhưng ông ấy không thể nói những lời này với cô gái trẻ như An An được.
Dù sao cô vẫn còn nhỏ, nghĩ đi nghĩ lại, ông ấy cũng không tiện nói chuyện này với người đàn ông thô kệch như Cố Vệ Cường, chỉ có thể nói với tiểu Tôn. Cũng may Cố Vệ Cường mới cưới được một người vợ về nhà, trong nhà có phụ nữ lo liệu cũng có sự khác biệt.
Sau khi ông Lý rời đi, Lục Diễn trầm ngâm nhìn chằm chằm vào bóng lưng của ông Lý, trực giác nói cho anh biết, trong lời của ông cụ có ẩn ý. Đây mới là Lục Diễn có khứu giác bén nhạy, lúc trước ông Lý đã nói rất rõ ràng, nhưng anh lại nghe không lọt tai câu nào, hoàn toàn là do bị An An làm ảnh hưởng. Lục Diễn không thể không thừa nhận, sự tồn tại của An An đã ảnh hưởng đến năng lực phán đoán cơ bản của anh.
Phải đến khi An An tỉnh lại, thấy tinh thần của cô đã tốt hơn nhiều, Lục Diễn mới tỉnh táo trở lại. Anh ngồi ở bên mép giường, bưng bát thuốc lên, thuốc vừa sắc vẫn còn hơi nóng, Lục Diễn thổi một lúc cho bớt nóng, sau đó anh múc một thìa lên nếm thử, vừa cho thuốc vào miệng hai hàng lông mày của anh đã nhíu chặt lại. Thuốc này quá đắng, đắng hơn ba phần mấy loại thuốc thông thường. Lục Diễn không đút cho cô uống nữa, mà đặt bát ở trên bàn, căn dặn: “ Chờ anh một lúc! Khoan hãy uống."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây