An An nóng bừng mặt, cô xua xua tay ra hiệu, Từ Trình Trình và Hồ Tiểu Họa cũng hiểu ý tản ra mà không nói năng gì, hơn nữa cũng lấy sách vở của mình về.
Hồ Tiểu Họa mang thể hàn nên hơi sợ lạnh, cô ấy vẫn luôn để một chiếc áo khoác mỏng ở trong phòng học. Vì vậy, cô ấy đưa áo khoác của mình cho An An, thấp giọng nói: “An An à, cậu buộc chiếc áo này ra sau lưng đi." Nếu đã bị dính lên mặt ghế, vậy chắc chắn quần cũng đã bẩn, ra ngoài rất dễ bị người phát hiện ra.
An An cảm thấy hơi đau bụng, cô cố nặn ra nụ cười nói: “Cám ơn Tiểu Họa." Cũng may hai môn thi buổi sáng đã kết thúc, nếu không chắc cô bị mất một môn mất!
An An buộc áo khoác mỏng ra sau lưng, cũng hạ thấp dây đai cặp xuống, lúc đi bộ vừa vặn che được nửa mông. Cô đi tới văn phòng giáo viên trước, định báo với cô giáo Tôn là mình xin nghỉ về trước. Nhưng đến văn phòng giáo viên, cô không gặp được cô giáo Tôn, hỏi thầy giáo Chân mới biết, các giáo viên chủ nhiệm đều đã bị hiệu trưởng gọi đi họp, về phần họp bao lâu, thầy giáo Chân cũng không xác định được.
Dọc theo đường đi, An An đã xấu hổ đến nóng bừng mặt lên, mà giờ sắc mặt đã lại trắng bệch. Cô cảm giác cơn đau ở phần bụng dưới của mình giống như sóng điện não, chạy từ thấp đến cao, lúc lại từ cao xuống thấp, cứ chốc chốc lại tấn công tới, khiến sắc mặt của cô tái nhợt đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây