Từ Trình Trình vô tội giơ ngón tay chỉ vào mũi mình, sững sờ nói: “Chuyện này liên quan gì đến tớ?" Hình như là đúng thế thật? Ít nhiều gì cũng có ảnh hưởng, cô ấy mất tự nhiên sờ sờ chóp mũi: “ Có lẽ là một chút!" Vừa nói, cô ấy vừa làm động tác chỉ tay vào đốt ngón tay út của mình. Từ Trình Trình học được động tác này từ Cố An An.
Nghe tới đây, An An không phúc hậu bật cười, cảm thấy Trình Trình đang làm bia đỡ đạn thay cho mình. Trên thực tế, cô hiểu rõ tính cách của mình. Hồi còn ở thế giới cũ, cô làm cô gái ngoan ngoãn suốt hai mươi mấy năm, tình hình an ninh trật tự ở đời sau rất tốt, nên dù An An học võ bao nhiêu lâu, thực tế cũng không có chỗ dùng.
Tới khi chuyển đến thời đại mà luật pháp còn chưa hoàn thiện này, một số tế bào bạo lực trời sinh của An An như hoàn toàn được giải phóng ra, bản thân cô cũng nếm trải mùi vị áp đảo của sức mạnh tuyệt đối.
Nếu lúc trước Cố An An gặp phải loại người cực phẩm này, cùng lắm thì cô chỉ tranh luận với người ta, còn bây giờ, chỉ cần có thể động thủ thì An An sẽ không nói mây lời vô nghĩa nữa, như Hoàng Trân Trân sáng nay là ví dụ tốt nhất. Lúc các bạn học đến hỏi bài An An, một mình Hoàng Trân Trân bị cô lập ở cạnh đó. Nếu Hoàng Trân Trân là Tiểu Linh Đang, An An sẽ nể tình cô ta còn nhỏ tuổi không hiểu chuyện, có lẽ sẽ mềm lòng với cô ta, nhưng Hoàng Trân Trân không phải là đứa trẻ, cô ta là người đã gần đến tuổi trưởng thành, đã hoàn toàn có suy nghĩ riêng của mình. Cô ta thường có ý nghĩ đi hại người khác, là loại người mục nát từ tận gốc.
An An không muốn nghĩ xấu về Tiểu Linh Đang, bởi vì cô bé đó vẫn còn là trẻ con, còn chưa định hình được tính cách, tương lai là người tốt hay xấu cũng không đoán trước được. Cô không muốn suy nghĩ chủ quan của mình hay là Đông Đông hay là Khương Khương làm ảnh hưởng đến cuộc sống của Tiểu Linh Đang.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây