Thầy giáo Đinh hơi không vui nói: “Sư phụ Cố là người rất tốt, anh ấy là người cần kiệm, biết chăm lo việc nhà, còn thương các con. Chưa kể, lấy kinh nghiệm nhiều năm nhìn ngươi của tôi, tương lai sư phụ Cố sẽ không kém đâu, em họ tôi gả cho anh ấy, coi như là có số hưởng phúc." Nghe mấy lời khen người này của thầy giáo Đinh, An An thầm cảm thấy xấu hổ, tự nhủ mình không bằng người ta. Đúng là gừng càng già càng cay, khen người cũng có thể khen đến mặt không đổi sắc, tim không đập mạnh. Thậm chím cô còn cảm thấy điều kiện của ba mình bị thổi bay lên tận trời.
"Thầy Đinh ơi, vậy thầy có thể giới thiệu cho ba con luôn được không, con muốn một người có văn hóa làm mẹ kế của con!" An An thầm biết cô em họ sinh viên đó là ai, chẳng phải chính là thầy giáo Đinh hay sao? Nhưng ý tưởng này của thầy giáo Đinh, cũng không hẹn mà cùng trùng khớp với ý tưởng của cô. Lúc thím Tiền và Trương Ái Cần đến tìm cô, đề cập đến chuyện muốn làm mối em họ nhà mình cho ba cô, cô chợt nghĩ đến cách này. Thầy giáo Đinh cũng có thể sử dụng chiêu ve sầu lột xác, lấy thân phận em họ để đến với ba cô.
An An cảm thấy, lúc thầy giáo Đinh khen ba cô, cô ấy như hóa thân làm fan hâm mộ của ba cô. Ừ! Ánh mắt tỏa sáng như nhìn thấy thần tượng của mình, chỉ cần người khác nói xấu ba cô, sẽ lập tức đáp trả lại.
An An ngẩng đầu lên nhìn về phía ba già chỉ mải cười ngây ngô nhà mình, ha ha ha! Ba già nhà cô thật sự nhặt được bảo vật rồi!
Đúng vậy! Lúc này Cố Vệ Cường đang rất vui! Xem anh ấy kìa, miệng cười ngoác đến tận mang tai, ngay cả khi anh ấy đần độn hơn nữa, cũng biết là thầy giáo Đinh đang nói chuyện giúp mình!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây