Sư phụ Vương cũng không biết nên nói gì, nhìn dáng vẻ này của Cố Vệ Cường, ông ấy hơi đau lòng nói: “Tiểu Cố, cậu đừng như vậy, tôi đã lớn tuổi rồi, đã đến tuổi phải nghe theo ông trời. Nhưng cậu thì khác, cậu vẫn còn trẻ, vẫn kịp chuyển làm nghề khác. Cậu hãy nghĩ đến các con cậu, nếu cậu gụp ngã, bọn trẻ sẽ phải làm thế nào? ? Cậu nhẫn tâm nhìn con cái nhà người khác được ăn ngon mặc đẹp, còn con cái nhà mình chỉ có thể mặc rách rưới, hay thậm chí là không đủ khả năng để đi học."
Đúng vậy, gia đình bọn họ sống ở huyện thành, trong nhà còn phải lo cho ba đứa con đang tuổi ăn tuổi học. Hơn nữa, theo suy nghĩ của sư phụ Vương! Ba đứa con của Cố Vệ Cường, đứa nào cũng ưa nhìn, còn ăn mặc rất phong các, tất cả đều là nhờ có tiền.
Cố Vệ Cường chỉ đang nhất thời chưa vượt qua khỏi cú shock, sao đột nhiên mình bị đuổi việc? ?
Nghe thấy những lời này của sư phụ Vương, anh ấy đứng dậy, vươn vai hoạt động gân cốt rồi nói: “Đúng đúng đúng! Em không thể ngã được, em còn phải nuôi ba đứa con nữa!" Hai người trò chuyện với nhau một lúc, nhưng Cố Vệ Cường vẫn chưa thể hoàn hồn lại, anh ấy thật sự không biết nên đối mặt với ánh mắt đầy ngưỡng mộ của ba đứa con nhà mình như thế nào.
Cố Vệ Cường tiếp tục đi về phía trước, lần này anh ấy đi tìm Cố Hoa Tử.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây