An An cảm thấy hơi thắc mắc, sao vừa lạnh được một lúc đã lại nóng thế này. Cô hơi ghét bỏ lẩm bẩm nói: “Không lạnh!" Nói xong, cô muốn ngồi thẳng người rời đi, không ngờ lại bị Lục Diễn đưa tay giữ chặt lấy sau ót, cả khuôn mặt nhỏ nhắn của cô dán chặt vào trên mặt Lục Diễn. Khoảng khắc bốn mắt nhìn nhau, An An dụi dụi mắt, cô như nhìn thấy ngọn lửa bùng cháy trong mắt anh Diễn. Cô cười ngây ngô nói: “Anh Diễn... trong mắt anh có ngọn lửa..." chợt lóe lên.
"Phải không?" Trước mắt Lục Diễn tối sầm lại, tay đang đặt trên bả vai của An An bỗng dùng sức, động tác cũng nhanh hơn, kéo An An đang muốn chạy trốn trở lại trong lòng mình, cúi đầu giữ chặt lấy đôi môi vừa nghịch ngợm trêu đùa mình.
Dường như đàn ông luôn có thiên phú ở phương diện hôn môi, Lục Diễn mới đây thôi còn bị An An trêu chọc đến không dám nhúc nhích, ngay sau đó đã như con sói hoang, chỉ hận không thể nuốt chửng cô gái bé nhỏ trước mắt này vào bụng.
Anh tựa như tấn công thành trì, cạy mở cổng thành đang đóng chặt, tiến quân thần tốc xông thẳng vào, tùy tiện cướp phá. Anh mút lấy đôi môi ngọt ngào kia, An An khẽ rên nhẹ. Ngay sau đó, động tác của Lục Diễn dần trở nên nhẹ nhàng hơn, trằn trọc lại lưu luyến mút môi cô… như muốn khắc sâu từng tấc từng tấc ký hiệu của người mình yêu vào trong trái tim. Lục Diễn dám nói, anh chưa từng trải qua cảm giác này bao giờ, có lẽ chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ vẫn phong lưu chỉ như thế này thôi.
Lúc này, An An cảm thấy đầu óc mình có hơi hỗn độn, cứ vậy làm theo động tác Lục Diễn dẫn dắt. Cô mở to hai mắt, tò mò nhìn Lục Diễn. Bị đôi mắt trong veo này chăm chú nhìn, máu nóng trong não Lục Diễn nguội dần đi, động tác của anh cũng dần chậm lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây