Lúc này Cố Vệ Cường nhìn con gái mình, anh muốn đứng dậy, nhưng lại bị thư ký Đinh kéo lại: “Chiếu tướng!", anh chỉ nhìn thẳng về phía An An, rồi lại tiếp tục chơi cờ.
Hiển nhiên là ván cờ của hai người đã tới thời khắc mấu chốt, An An cũng không giận, nhận lấy chiếc ghế nhỏ thím Đinh đưa tới, ngồi bên cạnh yên lặng xem, cho tới Lục Diễn cả quá trình đều bên cạnh An An, thư ký Đinh cả đời liêm chính, hai tụ gió mát, cũng không lạm dụng chức quyền, nhưng hôm nay vì cứu Cố Vệ Cường ra, hiển nhiên thư ký Đinh cũng mất một phen sức lực.
Anh như có điều suy nghĩ nhìn về phía thầy Đinh, nếu anh nhớ không lầm, đây chính là thầy của An An! Không nghĩ tới, một người thầy cũng có thể vì học sinh của mình mà làm tới chuyện này, đúng là ngoài dự liệu của cô.
Có lẽ do con gái nhà mình tới, lại một bên trong cuộc chiến, Cố Vệ Cường muốn mau chóng kết thúc ván cờ, nhưng không nghĩ, càng gấp thì càng lỗi, đến cuối cùng, thua thả,.
Cố Vệ Cường thua cuộc: “Thư ký Đinh, cháu không phải đối thủ của chú.", quả thật, nếu là An An không tới, thì anh cũng phải kéo dài thêm được ba mươi phút nữa, đến cuối cùng vẫn thua, con gái nhà mình tới, chỉ là tăng nhanh tốc độ thua, kỹ thuật không bằng người, không có gì là không dám thừa nhận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây