Vừa nhắc tới Trương Đống, An An trong lòng lạc đi, ban đầu lúc Cố Vệ Phú xảy ra chuyện, Trương Đống đưa người tới cướp, hơn nữa cũng rất thâm độc, bọn họ thiếu chút nữa quên mất chuyện này, lại không nghĩ rằng người này có thể âm thầm mai phục lâu như vậy, vừa tới đã có vụ án lớn, người và tang vật có đủ, hiển nhiên cũng có chuẩn bị.
Nghe được lời này của sư phụ Vương, trong lòng An An ít nhiều cũng có hiểu, sau khi tạm biệt sư phụ Vương, An An nhìn về cái cổng lớn này, bên trong không biết muốn bao nhiêu mạng người, ở huyện thành lâu như vậy, danh tiếng của Trương Đống cô cũng nghe qua, một Diêm Vương sống, rơi vào tay anh ta, ba cô đúng thật là nguy hiểm.
Nghĩ đến đây, trong lòng cô phát hoảng, không được! Lúc này cô không thể hoảng, lúc này nhất định không thể hoảng, cô có thể cứu ba ra, nếu là cô cũng luống cuống, không ai giúp được va.
Cố Hoa Tử đi nhanh đến: “An An, sư phụ Vương nói thế nào?", An An lắc đầu, cô nói: “Chú Hoa Tử, chú ở đây chờ ba cháu, nếu như ba ra ngoài, chú liền đưa ba về nhà.", đây là nói thật, nơi này phải có một người đợi, ai biết khi nào Trương Đống nổi điên, giống như những người khác vậy, thả Cố Vệ Cường ra sớm.
An An cũng không thể phân thân, nơi đây phải có người ở lại, qua trọng cô phải tìm được người, vào xem thử ba già của mình, gặp được Cố Vệ Cường mới biết được xảy ra chuyện gì, cho dù bị người khác hãm hại, ít nhất cũng có thể biết, cứu người cũng dễ dàng hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây