Chờ bọn họ rời đi, Tưởng Kiện Minh đặt mông ngồi ở trên ghế băng, miệng há to thở dốc từng đợt, mếu máo nói: “Ba ơi, ba tới từ lúc nào đấy!"
Người được Tưởng Kiện Minh gọi là ba kia có sắc mặt hơi khó coi, lúc này đối phương đanh mặt đi tới: “ Nếu ba không tới, chắc ba sẽ không biết con trai mình có khả năng đến vậy, hết bắt nạt trẻ con, còn muốn đánh nhau với nữ sinh. Đánh không thắng thì thôi đi, còn muốn ra lệnh cho các anh em của mình đánh hội đồng con gái nhà người ta nữa." Tưởng Kiện Minh mếu máo giải thích: “Ba ơi, ba nhìn lầm rồi, con có đánh nữ sinh đâu." Rõ ràng là nữ sinh kia đánh cậu ta, cậu ta chịu đòn từ nãy đến giờ mà.
Kết quả là, Tưởng Kiện Minh bị ba mình vặn lỗ tai, kéo cậu ta rời khỏi tiệm cơm quốc doanh.
Sau khi An An dẫn Khương Khương cùng rời khỏi tiệm cơm quốc doanh, hai người đi thẳng vào một con ngõ nhỏ, rẽ phải rẽ trái một lúc rồi đứng lại nghỉ ngơi một lúc. Lúc này, An An mới đưa tay sờ sau lưng mình, cả người cô đã toát đầy mồ hôi lạnh.
Cô cũng thở phào nhẹ nhõm, trong lòng vẫn đang suy nghĩ, lần sau không thể khoe nẽ nữa. Nhưng nếu lần sau thấy có người bắt nạt Khương Khương, sợ là cô sẽ vẫn không thể nhịn được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây