An An đã suy nghĩ quá nhiều rồi, giáo viên ra đề toán này vô tình tìm thấy quyển sách toán mình học hồi đại học, mới lấy một phần nhỏ trong bài toán đơn giản nhất để dung hợp với kiến thức lớp mười và lớp mười một, viết ra đề toán này. Bài toán khó này rõ ràng là mang tính phân loại rất cao, để chọn lọc tinh anh trong số các tinh anh đang có mặt tại đây.
Thời gian còn lại trôi qua rất nhanh, không có ai quấy rối, cô dễ tập trung vào giải bài hơn. Ngay khi An An viết xong đáp án của bài toán cuối cùng, tiếng chuông báo hiệu hết giờ vang lên, hiển nhiên là đã đến giờ thu bài.
Khác với An An làm xong hết tất cả các bài, Hồ Tiểu Thư đúng là tiền mất tật mang. Với năng lực của cô ta, cô ta hoàn toàn có khả năng làm được bảy mươi điểm, nhưng bởi vì chuyện kia, cô ta rơi vào trạng thái hốt hoảng, suy sụp tinh thần, theo đó cũng không thể phát huy được hết khả năng của mình. Không chỉ không thể kiểm tra lại mấy bài mình làm đã đúng chưa, mà còn để trắng mặt sau của tờ đề thi, không làm được một bài nào cả.
Khoảng khắc nghe thấy tiếng chuông báo hiệu hết giờ vang lên, cô ta trắng bệch mặt nhìn về phía An An, biết mình xong rồi, thậm chí chưa chắc đã dành được giải nhì.
Nhìn sắc mặt của Hồ Tiểu Thư trắng bệch đi, An An cũng không cảm thấy có gì phải áy náy cả. Cô châm chọc nói: “Tự làm bậy, không thể sống." Nếu Hồ Tiểu Thư không chủ động trêu chọc cô, sao có chuyện sau đó cô ta bị thầy giáo Tạ bắt ngay tại trận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây