Chưa kể, điều kiện đường xá hiện nay không được thuận lợi cho lắm, đường đi gập ghềnh nhiều ổ gà ổ voi, dẫn đến xe đi lắc lư rất khó chịu. Ngay cả An An bình thường không bị say xe cũng cảm thấy hơi buồn nôn, chứ chưa cần phải nói đến những người khác. Nói chung là trên xe ngoài hai chị em An An ra, những người khác đều đã nôn hoặc nhiều hoặc ít.
Ngay khi thấy Khương Khương sắp không thể kiên trì được nữa, cổ họng chỉ trực nuốt nuốt nước miếng, An An nhanh tay lẹ mắt nhét miếng chanh đã cắt nhét vào miệng Khương Khương, căn dặn: “Ngậm miệng!"
Vị chua đến mức tận cùng chạm vào đầu lưỡi, dần lan ra cả khoang miệng, rồi thuận theo cổ họng chảy xuống dạ dày, khiến Khương Khương dần cảm thấy thư thái hơn, cơn buồn nôn trước đó cũng bị ép xuống.
Trước mắt Khương Khương sáng lên, nhìn An An hỏi: “Đây là thứ gì vậy?"
Bản thân An An ăn một miếng, cũng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, cô cười híp mắt nói: “Không nói cho em biết đâu! Nếu lát nữa em vẫn thấy khó chịu thì bảo chị, chị sẽ cho em thêm một miếng nữa!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây