Với Đông Đông, An An được coi như một nửa người mẹ, cô cân nhắc kỹ lưỡng mọi phương diện, chỉ sợ cậu ấy đói bụng.
Đông Đông nhìn từng nồi từng nồi đồ ăn kia, nhoẻn miệng cười nói: “Chị ơi, chị quên rồi à, em cũng biết nấu cơm, ngày mai các chị thi xong trở về, em sẽ nấu cho các chị ăn." Đúng vậy, kể từ khi chuyển nhà lên huyện Thái Tùng này, mỗi lần Cố Vệ Cường nấu cơm, Đông Đông và Khương Khương đều sẽ đứng ở một bên nhìn, còn học lỏm mấy món!
Chỉ là cậu ấy chưa thực hành bao giờ, lần này chị và ba đều không có ở nhà, cậu ấy đang định thể hiện tay nghề! Để chị nếm thử món ăn cậu ấy làm.
An An vỗ vỗ vào trên bả vai Đông Đông: “Em đừng có mà khoe mẽ, nếu em thật sự nấu cơm, em nhớ nấu xong phải tắt than đi đấy." Chứ lỡ để lò than trong nhà, dẫn đến bị ngộ độc khí cacbonic, sẽ chết người đấy.
Sáng sớm ngày hôm sau, hai chị em An An và Khương Khương đi đến trường sớm hơn mọi ngày, các học sinh đi thi học sinh giỏi tập trung ở cổng trường, đi theo giáo viên dẫn đội. Trên thực tế, cuộc thi lần này cũng không có quá nhiều người tham gia, mỗi cấp hai học sinh, cả trường trung học phổ thông cũng chỉ có bốn người. An An không biết mấy học sinh lớp mười một là ai, nhưng khối lớp mười có hai người, một người là cô, người còn lại là Hồ Tiểu Thư, rõ ràng là Hồ Tiểu Thư không muốn nhìn thấy An An, vừa thấy An An cô ta đã tỏ vẻ xem thường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây