Khương Khương đảo đảo mắt một vòng, liếc nhìn Đông Đông, rồi mới nói: “Chị ơi, chị có đi không?"
Sao cậu nhóc này thông minh vậy cơ chứ! Cô chỉ tùy tiện hỏi một câu, đầu óc của cậu ấy đã xoay chuyển rất nhanh, đoán được phần nào câu chuyện, An An mím môi cười, nói: “Thầy giáo Đinh bảo chị tham gia, nhưng ba không có ở nhà, nếu chị đi, chị lo em và Đông Đông ở nhà không có ai chăm sóc. Nhưng nếu em cũng tham gia, chị cũng sẽ tham gia, chị sẽ đưa em đi. Đông Đông à, em xem có thể đăng ký tham gia thi được không, nếu được thì cả ba chị em chúng ta cùng đi lên thành phố."
Nghe thấy vậy, Khương Khương tỏa sáng hai mắt, vội vàng tỏ rõ thái độ: “Em tham gia, cùng tham gia với chị!" An An cũng không quá ngạc nhiên, cô nhìn về phía Đông Đông: “Em có ý kiến gì không?"
Đông Đông chậm rãi khép quyển sách thuốc lại, thử đếm số trang còn lại, rồi lắc lắc đầu nói: “Em không đi đâu, ngày mai sư phụ em muốn kiểm tra bài tập của em, em còn mấy chục trang nữa chưa thuộc lòng lòng!" Nếu đi thi, cậu ấy sẽ mất khá nhiều thời gian, trong khi không thể không vượt qua cửa ải của sư phụ được. Tuy Đông Đông còn nhỏ, nhưng cậu ấy đã có chủ kiến riêng của mình, vẫn luôn biết mình muốn cái gì, lại càng phân biệt rõ vấn đề cần ưu tiên. Nếu không, giáo viên chủ nhiệm ba lần bốn lượt đến tìm Đông Đông nói chuyện, cậu ấy đã đồng ý rồi.
An An hơi thất vọng, lại càng nhiều hơn là lo lắng, nhưng Đông Đông mỉm cười an ủi chị mình: “Chị không cần phải lo đâu, em qua nhà chú Hoa Tử ăn cơm là được, lúc sư phụ kiểm tra bài tập của em, em sẽ nhờ chú Hoa Tử cùng đi với em, vừa lúc chú Hoa Tử cũng phải kiểm tra bài tập." Những lời cậu ấy nói rất có lý, với người như ông Lý, nếu đã quyết định nhận Cố Hoa Tử là đệ tử ký danh, ông ấy sẽ thật lòng quan tâm đến học trò của mình, chỉ là không nghiêm khắc như Đông Đông. Đông Đông là ba ngày kiểm tra một lần, Cố Hoa Tử ít nhất một tuần kiểm tra một lần.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây