Thấy hai đứa trẻ muốn đi theo, An An cũng không ngăn cản, kéo Bán Hạ cùng chạy bước nhỏ đi ra ngoài.
Đúng vậy! Từ Trình Trình là người nóng tính, chỉ cần chờ lâu một chút là dễ bồn chồn lo lắng. Cô ấy thầm tự nhủ, nếu mình đếm đến một trăm mà An An và Bán Hạ còn chưa ra, mình sẽ xông vào bên trong tìm người, dù sao Tiểu Họa cũng biết gia đình Bán Hạ ở chỗ nào.
Đúng vậy! Hồ Tiểu Họa cũng là trong khu tập thể nhà máy dệt này, cô ấy từng đi qua nhà Khương Khương, nên biết nó nằm ở chỗ nào.
Vào khoảng khắc Từ Trình Trình đếm xong những giây cuối cùng, phía trước đột nhiên xuất hiện hai thân ảnh. Từ Trình Trình rảo bước chân đi tới, giang hai tay ôm lấy người: “Bán Hạ à! Tớ nhớ cậu muốn chết đi được." Cô ấy khá là khỏe, với lại Bán Hạ đã gầy đi, giờ cô ấy ôm Bán Hạ là chuyện dễ như trở bàn tay. Lúc sờ đến eo của Bán Hạ, Từ Trình Trình suýt nữa đẩy Bán Hạ ra, đã vậy cô ấy còn rất không biết xấu hổ nhéo nhéo eo của Bán Hạ, không thể tin nổi nói: “Bán Hạ? Cậu là Bán Hạ thật sao?" Sao eo nhỏ vậy, còn nhỏ hơn của cô ấy.
An An và Hồ Tiểu Họa đưa mắt nhìn nhau, hai người đều không nhịn được cười, cũng chỉ có Từ Trình Trình mới làm ra loại chuyện ôm người giữa chừng lại đẩy người đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây