Nghe đến đây, An An thầm lộp bộp trong lòng: “Ba ơi, ba và mẹ còn chưa ly hôn ạ!" Cô cứ tưởng bọn họ đã sớm ly hôn, không ngờ còn chưa làm thủ tụ ly hôn. Mất công cô nghĩ người phụ nữ Đường Lan Chi kia đi rồi là may mắn cho cả nhà bọn họ, ai ngờ ba mẹ còn chưa làm thủ tục ly hôn. Liệu điều này có nghĩa là, sau này Đường Lan Chi sẽ còn trở về?
An An sắp bị ý tưởng này của mình dọa cho buồn nôn muốn chết đi được, cô không muốn tương lai Đường Lan Chi dẫn theo Cố Uyển Uyển trở về phía vỡ cuộc sống bình yên của bọn họ đâu.
Cố Vệ Cường cười khổ nói: “Lúc đó vội quá, nào ai nghĩ ra chuyện đi làm thủ tục ly hôn." Chưa kể, ở nông thôn cũng không đắn đo quá nhiều, về cơ bản chia tay xong là xong, cũng chẳng ai đi làm thủ tục ly hôn, dù sao quá trình đi làm thủ tục cũng quá phiền phức.
An An phàn nàn nói: “Ba ơi, chuyện đó quan trọng lắm đấy, lỡ sau này người phụ nữ kia trở về bám lấy chúng ta thì phải làm sao?" Nói tới đây, An An đã tỏ rõ thái độ không vui, cô túm lấy râu của ba già nhà mình, nghiêm túc: “Ba ơi, lỡ như, con nói là lỡ như nhé! Lỡ người phụ nữ kia và Đường Uyển Uyển trở lại, ba không được phép chấp nhận bọn họ đâu đấy, nếu ba chấp nận bọn họ, con và Đông Đông còn cả Khương Khương đều sẽ không quan tâm đến ba nữa." Nghe An An nói đến mức này, có thể thấy cô ghét hai mẹ con kia đến mức nào.
Đông Đông cũng không có ấn tượng tốt với Đường Lan Chi và Cố Uyển Uyển, cậu ấy phụ họa theo chị mình: “Ba ơi, nếu ba nhận lại bọn họ, con cũng sẽ không nhận ba nữa." Đừng nghĩ cậu ấy còn là trẻ con nên không biết gì, trẻ con cũng biết nổi giận, rõ ràng là với Đông Đông, chị và ba mới là người thân của mình, những người khác đã sớm trở thành người ngoài rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây