Đông Đông oa lên, dù sao cũng là trẻ con, nhìn thấy cảnh tượng này, sao cậu ấy nhịn được? Cậu ấy đi tới, cùng đưa mắt nhìn nhau với Khương Khương, rồi cúi đầu cầm trứng gà lên ném vào cửa. Trong nhà Hà Đại Lệ chỉ có mấy người? Không một ai dám lên tiếng cả. Bản thân Hà Đại Lệ cũng xanh mép mặt mày, đây đúng là khỏa thân đánh mặt mà! Bà ta đổ cho con nhà người ta ăn trộm trứng gà nhà mình, kết quả con nhà người ta coi trứng gà như đồ chơi, tùy tiện ném chơi, còn ném vào trước cửa nhà bọn họ. Đây nào phải là ném cửa, rõ ràng là ném vào mặt bà ta.
Hà Đại Lệ lên tiếng: “Đừng ném nữa!" Nếu còn tiếp tục đập nữa, nhà bọn họ sẽ trở thành trò cười ở nơi này mất, bà ta hét lên: “Linh Đang, cháu ra đây cho bà!"
Thấy Hà Đại Lệ chịu nhượng bộ, An An mới gọi hai đứa trẻ trở lại. Cô lấy khăn tay từ trong túi ra, lau tay cho Khương Khương trước, dặn dò: “ Sau này ai còn dám nói em ăn trộm, chúng ta sẽ lấy đồ đập, bọn họ nói em ăn trộm cái gì, chúng ta sẽ dùng thứ đó trả lại gấp bội!" An An nói vậy, cũng là để nâng cao thể diện cho Khương Khương.
Trên khuôn mặt nhỏ của Khương Khương tràn đầy ý cười, đôi mắt sáng trong veo, tựa như ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm: “Chị ơi! Em sẽ cố gắng kiếm tiền!" Sẽ không để chị cảm thấy lỗ vốn! Trong lòng cậu ấy thật sự rất vui, trước kia dù cậu ấy có bị mắng chửi quá đáng hơn, bị người tìm đến tận nhà mắng chửi, cũng không có ai trong nhà đứng ra nói đỡ cho cậu ấy. Không những vậy, mẹ cậu ấy còn rút giày ra đánh cậu ấy, nói cậu ấy làm mất mặt gia đìn, còn nhỏ đã không chịu học hành.
Lần đầu tiên có người đứng ra bảo vệ mình, tin tưởng mình, ngay cả khi người đó không có quan hệ huyết thống với mình, điều này thật sự khiến Khương Khương cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất trên đời này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây