Những lời An An nói ra rất có thành ý, một là tương lai Khương Khương sẽ là con nhà bọn họ, bọn họ sẽ nuôi Khương Khương, hai là nhà này chỉ cho thuê, sau này gia đình Cố Hoa Tử không thuê nữa, nhà này vẫn thuộc về Khương Khương. Nói chung là Khương Khương không phải chịu bất cứ tổn thất nào cả.
Khương Khương cũng bênh vực cô: “Bác Ngô ơi, chị cháu sẽ không hố cháu đâu!"
Người trong cuộc đều đã nói như vậy rồi, nếu bác Ngô cứ tiếp tục ngăn cản thì cũng hơi vô duyên, bà ấy cười nói: “ Được! Người nhà họ Cố các cháu tốt bụng, sẵn lòng giúp đỡ Khương Khương cũng coi như là phúc của thằng bé." Nói xong, bà ấy nhìn về phía Cố Hoa Tử, hỏi: “Cậu muốn thuê nhà đúng không, cậu định trả một tháng bao nhiêu tiền? Thuê mấy năm?"
Đây thật sự là câu hỏi rất thực tế, Cố Hoa Tử suy nghĩ rồi nói: “Chúng ta cứ tính theo giá thị trường đi, tôi là đang ông có tay có chân đầy đủ, sẽ không chiếm tiện nghi của một đứa trẻ, về phần thuê mấy năm? Cứ tạm thuê ba năm trước đi!" Ba năm nữa, có lẽ anh ấy sẽ tiết kiệm được đủ tiền mua nhà, đến lúc đó có thể trực tiếp chuyển đi.
Sau khi bàn bạc chi tiết các điều khoản, viết giấy thỏa thuận cụ thể, An An đứng ở cạnh đó nhìn, hướng dẫn Khương Khương ấn dấu tay, hợp đồng được chia làm ba bản, một bản do bác Ngô giữ, một bản Khương Khương cầm và một bản Cố Hoa Tử cầm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây