Ân An bị ông cụ non nhà mình dạy dỗ, cô không thừa nhận, là mình yêu thích dáng vẻ xinh đẹp của Khương Khương, cô đảo trong mắt một vòng: “Khương Khương, em thích chị hôn đúng không?" Cô nhìn đứa trẻ cao tới ngực mình, gầy gầy nhỏ nhỏ, duy chỉ có gương mặt nhỏ là trắng trắng hồng hồng, càng nhìn càng cảm thấy đứa trẻ này xinh đẹp.
Khương Khương ngại ngùng! Nào cậu dám nói ra, đứa con nít trong nội tâm nào có dám nhắc tới sự yêu thích của mình đối với chị! Nhưng là trên miệng lại không nói ra được, dù sao Đông Đông nói mình là nam tử hán, cậu phải có dáng vẻ của nam tử hán, Khương Khương ấp úng: “Chị! Khương Khương thích chị, nhưng Khương Khương là con trai, chị không thể hôn Khương Khương!" Nói xong, sợ chị không vui, Khương Khương chớp chớp mắt, vội vàng bổ sung: “Lúc ít người thì được!"
Nhìn hai đứa trẻ suy nghĩ giống nhau, Đông Đông lúc nghe được câu trả lời của Khương Khương, trừng mắt nhìn Khương Khương, quá là gian trá, mình từ chối, cái này không phải là công khai muốn cướp chị với cậu sao?
An An cười híp mắt nhéo má Khương Khương, nghiêm túc: “Được được được! Khương Khương của chúng ta làm nam tử hán! Sau này chị không hôn em nữa!", nói xong, cũng nhéo má Đông Đông: “Chị cũng không hôn Đông Đông! Chúng ta cứ đối xử công bằng.", cô là một người chị nghiêm túc! Không trêu đùa với em trai nhà mình.
Lần này, hai đứa bé đều trợn tròn mắt, bọn trẻ rõ là muốn chị hôn mình! Sao không dựa theo quyển sách võ thuật đi! Hai đứa trẻ ủ rũ cúi đầu, luôn cảm giác mình thua thiệt rất lớn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây