An An ở sau cửa, vốn là định hỏi thầy Đinh có nên đút cơm cho bà cụ không, lại không nghĩ rằng nghe được bí mật lớn thế này, trong đầu cô lại có một câu hỏi, thầy Đinh là ai? Hồng Mai là ai? Hay nói Hồng Mai chính là thầy Đinh.
An An bị cái suy nghĩ của mình làm cho khiếp sợ, cả người đứng ở đó, động một chút cũng không dám động, trong đầu một vài trí nhớ cũng càng trở nên rõ ràng, nhiều lần buổi tối cô đến nhà thầy Đinh, cũng phát hiện màu da của thầy Đinh so với ban ngày trắng hơn mấy lần, cùng với đôi bàn tay thon dài, không giống với đàn ông, ngược lại mang dáng vẻ nhỏ nhắn của phụ nữ.
An An cảm thấy bí mật mình tình cờ biết được quá lớn, cô cứng đờ trong nháy mắt, thật vất vả mới hồi phục lại, trở về, rót một ly nước nóng từ bình thủy đút cho bà cụ, thực là bởi vì thấy ba đứa trẻ tới, bà cụ tinh thần rất tốt, kéo Đông Đông, Khương Khương và Tuấn Bách, kể chuyện cho bọn trẻ nghe.
Cũng may ba đứa cũng biết trên dưới, thấy bà cụ kéo mình, cũng đàng hoàng ngồi xếp bằng bên cạnh, vễnh tai, chờ bà cụ kể chuyện!
An An rót nước xong, đi tới nhìn bà cụ, vẻ mặt hiền hòa, cười híp mắt, bưng một dĩa đậu phộng từ trên bàn đi tới, càng sinh động, An An đi tới liền ngồi xoay lại, bao quanh bà cụ, lúc này bà cụ bắt đầu tróc đậu phộng cho mấy đứa trẻ, đến cuối cùng, lại biến thành mấy đứa trẻ tróc đậu phộng cho bà cụ, cũng làm cho bà cụ vui: “Ai u! Bà già rồi, còn có nhiều đứa cháu hiếu thuận như vậy! Coi như sau này có về dưới suối vàng, cũng là vui vẻ! Không uổng công, bà ở trần gian một lần!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây