Thầy giáo Đinh tức giận trừng mắt lườm Cố Vệ Cường, đưa cái đĩa trong tay tới: “Đĩa lươn này là cho An An, con bé không tới, lươn sẽ nguội mất, ăn không ngon!" Nói tới đây, thầy giáo Đinh liếc nhìn Cố Vệ Cường, nghiêm túc nói: “Sư phụ Cố, có bọn trẻ ở đây, anh thu liễm lại đi." Thu liễm cái gì? Đương nhiên là đừng có làm trò gọi cô ấy là Đinh lão quật ở trước mặt bọn trẻ!
Cố Vệ Cường ngây ngô gãi gãi đầu, khoác cánh tay lên trên bả vai của thầy giáo Đinh, thoải mái nói: “Tôi nói này lão Đinh! Đều là đàn ông với nhau cả, anh nói nhiều như vậy làm gì!" Hơi thở tràn ngập hormon nam tính đập vào mặt cô ấy, còn cả cánh tay đàn ông khoác lên trên bả vai, làm thầy giáo Đinh có khoảng khắc mất tự nhiên. Cô ấy lẳng lặng lui về phía sau một bước, cách xa Cố Vệ Cường ra: “Càng ngày càng không có chừng mực, anh đưa đĩa lươn này cho An An là được, trong nhà còn có người già, tôi về trước đây."
Lúc An An đi ra, đúng lúc nhìn thấy bóng lưng rời đi của thầy giáo Đinh. Không hiểu tại sao, cô cứ cảm thấy như thầy giáo Đinh chạy vội như bị ma đuổi, cô hồ nghi hỏi: “Ba ơi! Ba làm gì thầy giáo Đinh vậy?"
Cố Vệ Cường đúng là có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch, anh ấy vô tội nói: “Ba chỉ khoác tay lên bả vai của thầy giáo Đinh thôi mà, sao anh ấy nói trở mặt là trở mặt liền!"
Trong đầu An An chợt lóe lên một ý tưởng, nhưng cũng chỉ là nhất thời, cũng không đọng lại trong đầu cô quá lâu. Cô gãi gãi đầu, nhìn đĩa lươn chiên giòn kia, nuốt nuốt nước miếng: “Tối nay chúng ta có lộc ăn rồi." Đã lâu lắm rồi cô không được ăn lươn chiên giòn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây