Từ Trình Trình cười nghiền ngẫm nói: “Ba tớ vốn định gả cô ta cho con trai của một người bạn cùng lứa lớn hơn ba tớ mấy tuổi, nhưng giờ xảy ra loại chuyện đó, gia đình kia chắc chắn sẽ chướng mắt cô ta. Sáng nay cô ta đã bị đưa đến nhà đó rồi, nhưng lần này không phải là gả cho con trai, mà là gả cho ông già."
Cô ấy hạ thấp giọng kể: “Lão già khốn nạn kia còn lớn hơn ba tớ ba tuổi!" Thay vì gả cho chàng trai trẻ, lại phải gả cho một lão già khốn nạn, đúng là đủ hỏng bét lòng. Từ Trình Trình chỉ cần nghĩ tới dáng vẻ háo sắc của lão già đó, là cô ấy đã nổi da gà khắp người, cũng không biết sau này cuộc sống của Từ Oánh Oánh sẽ thế nào. Nhưng cuộc sống này là do một tay cô ta tạo thành.
An An cảm khái nói: “Vậy bà chị tiện nghi kia của cậu coi như là bị hủy cả đời rồi." Lại chẳng vậy, tuy Từ Oánh Oánh có sai, nhưng hình phạt cô ta phải chịu cũng đến quá nhanh.
Trong lúc hai người nói chuyện với nhau, ngoài cổng trường truyền tới tiếng ồn ào, An An và Từ Trình Trình cùng đưa mắt nhìn sang, là Cố Thư. An An cau cau mày lại, cô không định xem náo nhiệt, nhưng Từ Trình Trình lại là người thích xem náo nhiệt, cô ấy kéo An An đi qua bên đó, An An không thể kéo cô gái này lại, đành dặn dò trước: “Qua đó cũng được, nhưng cậu phải che cho tớ đấy, nếu không ông anh tiện nghi kia của tớ sẽ dính lấy tớ mất."
Từ Trình Trình gật đầu, rảo bước chân đi tới, tốc độ còn nhanh hơn cả đi nhà cầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây