Về phần chú Hoa Tử, tuy chú ấy biết về nghề y, nhưng không giỏi lắm. Cô trầm ngâm trong chốt lát, rồi bổ sung: “Nếu chú Hoa Tử có thể trở thành học trò của ông Lý thì tốt, ngay cả làm học trò danh dự cũng được." Như vậy chú ấy sẽ có ưu thế lớn hơn trong số những ứng cử viên cùng cạnh tranh vào công việc này. Nghe thấy cách này của An An, trước mắt Cố Hoa Tử lập tức sáng lên: “ Ý kiến này rất hay." Sau đó, anh ấy lại héo rũ xuống, ông Lý có chịu nhận anh ấy không?
Bóng ma tâm lý lần trước vẫn còn đó!
Ông Lý sẵn sàng nhận học trò có tiềm năng như Đông Đông, chứ không chịu nhận gỗ mục là anh ấy.
An An đảo đảo mắt nói: “Ông Lý có chịu nhận chú hay không, lại phải dựa vào bản lĩnh của chú Hoa Tử." Nói xong, cô ngồi xổm người xuống, nhặt nửa củ nhân sâm từ đống dược liệu dưới đất lên, cân nhắc rồi nói đúng trọng tâm: “Chú Hoa Tử à, nửa củ nhân sâm này thật sự không dễ bán đâu, nếu chú định lấy nửa củ nhân sâm này đi mở đường, sẽ hơi khó khăn đấy!"
Cô đang nói sự thật, chưa nói đến những người khác, chỉ nói đến hai ứng cử viên có sức cạnh tranh lớn nhất kia, bọn họ tùy tiện tặng một món quà, cũng có giá trị hơn thứ này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây