Hỏi ra mới biết, năm nay Khương Khương đã mười hai tuổi, nhưng nhìn cậu ấy không khác gì đứa trẻ mười tuổi như Đông Đông.
An An đun một chậu nước nóng, dù sao cũng không phải là em trai ruột của mình, cô đưa Khương Khương đi vào phòng tắm, để cậu ấy tự tắm.
Sau đó, cô đi vào phòng ngủ của Đông Đông, cùng bàn bạc với Đông Đông, tạm thời đưa quần áo của Đông Đông cho Khương Khương mượn.
Trẻ con luôn có địch ý với đứa trẻ tới từ bên ngoài, thu hút sự chú ý của chị mình. An An nhìn thấu Đông Đông không tình nguyện cho lắm, cô xoa xoa đầu Đông Đông, nói: “Đông Đông à! Nếu chúng ta gặp khó khăn, có phải chúng ta cũng hy vọng gặp được người có thể giúp đỡ chúng ta, đúng không?"
Đông Đông nghiêm mặt lại, trầm ngâm gật đầu, đôi tay giữ chặt lấy quần áo cũng dần nới lỏng ra. Cậu ấy mím môi, nghiêm túc: “ Chị ơi, chị đưa cho Khương Khương đi, em không ghen đâu."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây