Cô ấy chỉ có thể làm Đinh Hậu Sơn, Tôn Hồng Mai chung sống với Đinh Hậu Sơn nhiều năm, cũng đã học được tất cả các thói quen của Đinh Hậu Sơn, lúc cô ấy đóng giả làm Đinh Hậu Sơn, ngoài những người thân cận nhất ra, còn lại không ai nhận ra được.
Nhưng không ngờ, giờ bà cụ đã nhận ra cô ấy không phải là con trai mình, hoặc có thể là bà Đinh đã sớm nhận ra, chỉ là bà ấy không muốn tỉnh lại. Đôi mắt đục ngầu của bà Đinh rơm rớm nước mắt, vuốt ve khuôn mặt của thầy giáo Đinh: “Hồng Mai à! Khổ cho con rồi!" Nhiều năm qua, một mình cô ấy vất vả lo trong lo ngoài cho cái nhà này, còn phải chăm sóc cho bà cụ bệnh tật quanh năm như bà ấy.
Thầy giáo Đinh mỉm cười đỡ bà cụ Đinh ngồi xuống bên mép giường, trên mặt lộ vẻ thoải mái khó có thể diễn tả thành lời: “Con không khổ ạ." Cô ấy nói thật, Hậu Sơn dùng mạng của mình để đổi lấy cơ hội trở về thành cho cô ấy, cô ấy hiếu thuận với bà cụ cũng là điều nên làm.
Về phần Hiểu Hiểu, có thể tìm thấy con gái trong cuộc đời này là may mắn lớn nhất của cô ấy, còn nếu không tìm được, cô ấy sẽ ở bên mẹ chồng đến hết đời.
Nhắc tới chuyện năm đó Hiểu Hiểu bỏ nhà ra đi, cũng có quan hệ nhất định với thầy giáo Đinh. Hồi thầy giáo Đinh mới trở lại, bà cụ Đinh vừa nhìn đã nhận ra thầy giáo Đinh này không phải là tiểu Bảo của mình. Lúc hai người nói chuyện, tình cờ bị Hiểu Hiểu vừa tan học trở về nghe được. Với Hiểu Hiểu mười lăm tuổi, tin tức này giống như sấm sét giữa trời quang.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây