Tình hình buôn bán hiện nay tốt hơn nhiều so với cuối năm ngoái, theo các sự kiện lớn diễn ra như số lượng lớn người bị bắt hạ phóng được giải oan quay trở về huyện Thái Tùng, nhà nước cho nối lại kỳ thi tuyển sinh đại học… thị trường cũng dần sống lại, ít nhất mọi người ở chợ đen không còn dáng vẻ như chim sợ cành cong lúc trước, mà thong thả đi xem đồ.
Mọi người đều không quá kinh ngạc với lối ăn mặc của An An, bởi vì người tới chợ đen đều không muốn bị người khác nhìn thấy tướng mạo của mình. Mọi người đều biết, lỡ bị nhìn thấy, lại chọc phải kẻ chướng mắt mình đi tố cáo, cả gia đình bọn họ coi như xong đời.
An An đi lang thang trong chợ một lúc, phát nhiện ra người đàn ông trung niên mặc áo bông đối khâm kia là một trong những người bảo kê ở chợ này, An An đi thẳng tới chỗ đối phương. Bởi vì có máy thay đổi giọng nói, lúc cô nói chuyện với đối phương, giọng nói của cô khàn khàn lại già nua, cũng may là người đàn ông trung niên kia không hỏi quá nhiều.
An An vén một góc mũ phớt lên, chỉ lộ chiếc cằm đầy nếp nhăn, nói với đối phương: “Đưa tôi đi gặp lão đại của các ông."
Người đàn ông trung niên kia sửng sốt, nhưng dù sao đối phương cũng là bảo kê ở chợ đen này, làm người nhanh nhen. Ông ta cảnh giác nhìn về phía người đội mũ phớt, nói: “Có chuyện gì? ?" Cũng may là ông ta linh hoạt, không trực tiếp đắc tội với người ta. Với loại người từng gặp nhiều loại người như bọn họ, nếu An An hòa nhã nói chuyện với ông ta, ông ta chưa chắc sẽ khách sáo với cô như thế này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây