Lòng người làm thay đổi người lòng, bốn lạng đổi nửa cân, dù trái tim của thầy giáo Đinh có cứng rắn hơn nữa, cũng đã bị hành động dăm ba bữa lại mang đồ ăn tới của An An sưởi ấm. Bây giờ nhìn thấy An An, ánh mắt anh ấy đầy dịu dàng, thật sự yêu thương An An như con gái của mình.
Anh ấy quay người đi vào phòng bếp, chờ lúc anh ấy đi ra lần nữa, đôi bàn tay của anh ấy đã trở lại dáng vẻ như trước kia, cũng không quan tâm bánh nếp viên đã nguội hay chưa, anh ấy cầm lên ăn một miếng, xúc động nghĩ: “Đúng là không thể nào hiểu nổi, tại sao người thô kệch như sư phụ Cố lại có thể sinh ra được đứa con gái khéo tay như thế này!" Nhân lúc thầy giáo Đinh ăn bánh nếp viên, An An đưa cho anh ấy bát tương đậu nành: “Thầy chấm với cái này thử xem? ?"
Chấm thứ này cũng không có vấn đề gì. Sau khi ăn xong, trước mắt thầy giáo Đinh đều sáng lên, giơ ngón tay cái lên khen ngợi: “Món tương đậu nành này ngon lắm."
Bà Đinh thấy vậy cũng hơi sốt ruột, bà ấy mở tay của An An ra, chỉ tay vào món tương đậu nành kia, ủy khuất nói: “Bà cũng muốn ăn!" Người ta có câu càng già càng trẻ con, bà Đinh thấy An An và thầy giáo Đinh mải mê ăn không quan tâm gì đến mình, nên mới ủy khuất!
An An dở khóc dở cười, dùng đũa chấm nhẹ vào tương đậu nành rồi đút cho bà cụ, bà cụ cười nheo mắt lại, chỉ tay vào tương đậu nành nói: “Cái này còn ngon hơn cả trứng gà." Trứng gà không có vị gì cả.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây