Cố Vệ Cường có vóc người cao lớn, cộng thêm khuôn mặt uy nghiêm, làm Hoàng Trân Trân giật mình sợ hãi, cô ta vô thức chạy ra trốn ở sau lưng Hà Đại Lệ. Hà Đại Lệ có vóc người cao lớn thô kệch, cũng giống như bao người phụ nữ bình thường, thấy nhà mình con gái bị bắt nạt, bà ta lập tức đứng chắn trước mặt con gái út nhà mình, sao có thể nhẫn nhịn nhìn con gái bị bắt nạt, "Cậu nói chuyện kiểu gì thế? ? Cậu so đo với một đứa trẻ làm gì? ?"
Cố Vệ Cường nhíu mày, nhìn người phụ nữ vô lý trước mặt, "Đồng chí này, là con gái nhà cô đổ cho con gái nhà tôi ăn trộm đồ trước." Anh ấy lấy biên lai mua cặp sách ở hợp tác xã cung tiêu từ trong túi quần ra, giơ lên trước mặt tất cả mọi người, "Phiền vị hàng xóm, nhờ tất cả mọi người cùng tới đây phân xử giúp tôi, mọi người đều nhìn thấy rõ chiếc cặp sách này được chúng tôi dùng tiền và phiếu mua ở hợp tác xã cung tiêu, chứ không đi ăn trộm ở đâu cả, về phần cô gái này?"
Người bên cạnh bổ sung, "Hoàng Trân Trân."
" Đúng vậy, Hoàng Trân Trân đổ oan cho con gái chú, chú hy vọng cháu có thể xin lỗi con gái chú."
Nhìn thấy biên lai mua hàng Cố Vệ Cường lấy ra, trên biên lai viết rõ giá tiền của cặp sách, mọi người đều đồng loạt hít một hơi. Thời buổi này, chẳng có mấy ai sẵn sàng bỏ ra mấy chục đồng mua cặp sách cho con trai con gái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây