Đông Đông mím môi nói, "Chị ơi! Em biết, em thích!" Mấy chữ em biết, em thích này lập tức biểu đạt ý của cậu ấy. Quan trọng hơn là, trung y là thứ rất thần kỳ với Đông Đông, lúc trước chị bị hôn mê, nếu cậu ấy biết Trung y, có lẽ chị đã có thể tỉnh lại từ rất sớm, ba cũng không phải quá lo lắng.
Suy nghĩ của cậu bé rất đơn giản, cậu ấy không bài xích thứ gì có ích cho ba và chị. Hơn nữa, thầy lại thích cậu ấy, cậu ấy sẵn sàng thử nghiệm. Nói cẩn thận hơn là, chuyện này cũng không phải là đơn giản, với lại suy nghĩ của Đông Đông trưởng thành hơn so với một số người trường thành, cậu ấy biết mình muốn cái gì.
Thấy em trai nhà mình tỏ rõ thái độ quyết tâm, An An mỉm cười, trong mắt hiện lên sự nhẹ nhõm, " Được! Chị ủng hộ em!"
Đông Đông nhào vào trong lòng An An, tỏ vẻ cực kỳ thân thiết.
Bữa cơm chia tay vui vẻ, cuối cùng lại biến thành bữa cơm nhận thầy. Đông Đông dập đầu lạy ông Lý ba lạy ở ngay trước mặt mọi người, gọi ông ấy là thầy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây