Anh ấy hắng giọng, lên tiếng nói, "Người anh em Lục, cậu đi vào gian nhà chính mang chai Thiêu Đao Tử qua đây cho tôi." Mấy chữ người anh em Lục này sáng loáng nhắc nhở Lục Diễn, hai người bọn họ có vai vế ngang nhau, bảo anh đi lấy Thiêu Đao Tử mang tới đây, cũng là lấy cớ để đuổi Lục Diễn rời đi.
Nhìn thấy ý cảnh cáo nhàn nhạt và lửa giận đã bên bờ bùng cháy trong mắt ba vợ tương lai, Lục Diễn nhún nhún vai nói, "Chú Cố à, năm nay cháu mới hai mươi lăm tuổi thôi." Anh cũng coi như là linh hoạt, lập tức thay đổi cách xưng hô từ anh Cố thành chú Cố. Cũng thành công chọc giận Cố Vệ Cường.
Phùng Thanh Nham lập tức cảm nhận được nguy cơ, anh ấy mỉm cười lấy lòng, "Chú Cố ơi, chú thích ăn cái gì? Để cháu làm món sau cho, chú nếm thử tay nghề của cháu nhé." Nói xong, anh ấy lẳng lặng nhìn Lục Diễn.
An An nếm thử món gà mình làm, cứ cảm thấy còn thiếu thứ gì đó, cô quay sang nói, "Ba ơi! Ba lấy hộ con gia vị với." Nói xong, cô mới cảm thấy bầu không khí có phần khác lạ, tò mò hỏi, "Mọi người đứng đây làm gì đấy?" Đúng vậy, Cố Vệ Cường vốn đứng ở bên bàn thái rau, Phùng Thanh Nham phụ trách rửa rau, còn Lục Diễn nên sớm đi rồi chứ?
Tại sao ba người lại đứng cùng với nhau, cô cứ cảm thấy có mùi gian tình bay tứ phía, đặc biệt là Lục Diễn lạnh lùng rắn rỏi và Phùng Thanh Nham mềm manh, nhìn không khác gì công ngang ngược và thụ mềm manh!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây