Làm người ba già Cố Vệ Cường thái rau ở cạnh đó toát hết mồ hôi hột, anh ấy siết chặt tay thành quả đấm, lẳng lặng giơ nắm đấm lên với Phùng Thanh Nham, ý muốn nói, "Đừng có đánh chủ ý lên An An." Cái thứ chết bầm đáng bị băm vằm thành nghìn mảnh này, con gái anh ấy còn nhỏ, mà thằng nhóc thối này đã muốn tha con gái anh ấy đi, thằng nhóc này nghĩ người ba là anh ấy chết rồi à!
Dù sao Cố Vệ Cường cũng coi như là ba vợ tương lai của anh ấy, Phùng Thanh Nham hơi xấu hổ cúi đầu, vội vàng tập trung vào việc của mình. Cố Vệ Cường lại cứ nghĩ là quả đấm của mình có tác dụng, anh ấy nhếch môi cười lạnh, thầm đắc ý trong lòng. Lại không biết, Lục Diễn lạnh mặt làm môn thần giữ cửa từ lúc nào không hay, lúc nhìn Phùng Thanh Nham nói chuyện với An An, anh không kiềm chế được hơi lạnh tỏa ra từ người mình.
Phùng Thanh Nham chỉ xấu hổ với ba vợ tương lai Cố Vệ Cường, chứ không hề sợ Lục Diễn. Anh ấy ngẩng đầu nhìn thẳng về phía anh, khoảng khắc đó, tia lửa bắn ra bốn phía.
Ba giây sau, Lục Diễn không biểu lộ cảm xúc gì đi tới trước mặt An An, cũng vô thức thu lại khí lạnh trên người mình, mắt nhìn chằm chằm vào An An, trong đôi mắt hẹp dài như mang theo ánh sáng lấp lánh không dễ nhận ra. Anh hơn khàn khàn giọng nói, "Anh muốn ăn gà hầm củ cải."
An An sửng sốt trong chốc lát, nói, "Dạ được! Anh Diễn!" An An thật sự rất biết ơn Lục Diễn, tiếng gọi anh Diễn này, cùng làm Lục Diễn thoải mái cả người, đến lúc này anh mới nhận ra yêu cầu của mình có hơi quá đáng. Anh ấy lại hỏi, "Liệu có phiền phức quá không?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây