An An lật ngược đáy nồi, nhún vai, “Hết rồi! Tất cả mọi người về nhà đi!, con nít xung quanh lập tức giải tán, còn lại hai ba đứa, quay sang bắt chuyện với Đông Đông, “Đông Đông, có muốn đi chơi chùng tôi không?
Đông Đông nóng lòng muốn đi, An An quay đầu lại, “Đi đi, chơi mười phút, nhớ về ăn cơm.
“Cảm ơn chị., Đông Đông vui sướng như chim nhỏ, bay ra ngoài, không có sợ hãi và e dè với hoàn cảnh mới, ngược lại là nóng lòng muốn thử, đó là một chuyện tốt.
Lúc An An chuẩn bị vào nhà, vừa lúc thầy Đinh từ ngoài đi vào, trong tay còn cầm hai bắp cải trắng, rõ ràng là đi ra ngoài mua thức ăn, thời đại này, chợ xung quanh dần dần mở ra, bầu không khí cũng thả lỏng hơn, thỉnh thoảng có thể ở trước xưởng dệt hoặc trường học, bắt gặp không ít nông dân gánh đòn đến bán rau.
Tuy không phải quang minh chính đại, nhưng ít nhất không có nghiêm khắc như vậy, người bên trên cũng bèn mở một con mắt nhắm một con mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây