An An ngẩng đầu liếc mắt nhìn, hai ba con ầm ĩ một chỗ, cười híp mắt, “Ăn cơm., hôm qua còn dư không ít thức ăn, cô hâm nóng, lại nấu cháo trắng, gạo là dùng gạo thơm trong siêu thị, chuyên dùng nấu cháo, cô mở nắp nồi ra, hương thơm ngọt ngào nồng nàn của gạo, bay đi thật xa.
Không lâu sau, chợt nghe thấy tiếng đập cửa rầm rầm, một bé trai năm sáu tuổi, cả người bẩn thỉu, lỗ mũi còn dính hai hàng nước mũi, mặc áo bông hai lớp mỏng, chỗ ống tay áo, lớp vỏ cứng đen thùi như có thể bóc ra.
Đúng là rất bẩn, con nít đầu năm nay, nhà nào không phải năm sáu người, đâu quản đến, căn bản là áo con lớn bỏ ra, cho người nhỏ mặc, con nít cũng không phải thích sạch sẽ, nước mũi chảy ra, thì dùng tay áo lau một cái, lúc ăn cơm, xem tay áo như khăn lau một vòng trên bàn, quanh năm suốt tháng, tay áo bằng bông biến thành tay áo bằng sắt, chợt vung mạnh lên người, đó cũng không chỉ là loạng choạng.
An An vừa mở cửa ra, cậu nhóc lập tức vọt vào, phát âm không rõ, “Em muốn ăn cháo, em muốn ăn cháo., nhìn bộ dáng kia, vọt vào phòng bếp nhà mình, giống như tên cướp nhỏ vậy.
Bất chợt, An An bị cậu nhóc này đụng đến loạng choạng, vẫn là Cố Vệ Cường ôm Đông Đông đi ra ngoài nhanh tay nhanh mắt, đỡ con gái nhà mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây