Phùng Thanh Nham lập tức nhảy ra thật xa, tịnh dưỡng mấy ngày nay, vết thương trên đùi anh ấy cũng gần như khép lại, cơ bản có thể đi bộ bình thường, vẻ mặt con nít của anh ấy than khóc, “Đừng, chú Hoa Tử! Cháu giỡn thôi!, từ sau khi đi ra khỏi Thôn Cố Gia, tính tình Phùng Thanh Nham lanh chanh không ít, anh ấy cũng không giận, xoay người trốn sau An An, “An An à! Em phải mau cứu anh, chú Hoa Tử muốn đánh anh!
An An bị kẻ dở hơi này ầm ĩ cực kỳ, cô cười, “Đáng đời, ai bảo anh chiếm tiện nghi Bán Hạ.
Bán Hạ hầm hừ tức giận, “Cũng không phải, cái này là nể mặt chú Phùng, nếu không anh còn thảm hơn.
Đông Đông cũng phụ họa theo, “Miệng anh Thanh Nham đúng là bỉ ổi.
Bọn nhỏ trong phòng ồn ào thành một cục, vốn cảm xúc thương cảm trong chớp mắt biến mất sạch sẽ, tất cả mọi người gồi cùng một chỗ, ăn bữa cơm đoàn viên vô cùng náo nhiệt, cả nhà Hoa Tử cũng gọi ông cụ tới.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây