Lúc hai ba con bọn họ đi ra, Triệu Quế Phương đã sắp nổi điên. Nhìn thấy Cố Vệ Phú đi ra, cô ta lập tức lao tới, lại bị Cố Vệ Phú giơ chân đạp ra ngoài. Anh ta quát lên: “ Người phụ nữ điên này, cô đang làm gì đấy?"
Triệu Quế Phương ngẩng đầu lên nhìn, trong đôi mắt đục ngầu chứa đầy hận ý: “Cố Vệ Phú, cái đồ con rùa kia, anh mau nói đi! ! anh đã làm gì Hướng Tiền nhà tôi rồi?" Từ sau hôm bầu cử đó, Cố Hướng Tiền cứ ru rú ở trên giường đất, im lặng suốt mấy ngày không nói gì, mặc kệ Triệu Quế Phương và Cẩu Đản hỏi han thế nào, anh ta cũng nhốt mình trong phòng không chịu ra.
Đến ngày thứ ba, Cố Vệ Phú đi tới nhà bọn họ, cửa phòng trong đột nhiên mở ra. Cũng không biết Cố Vệ Phú nói gì với Cố Hướng Tiền, mà buổi tối hôm đó, Cố Hướng Tiền nhân lúc người nhà đi ngủ hết, lén rời khỏi căn nhà nhỏ của mình.
Hướng Tiền đi suốt ba ngày cũng không có tin tức gì. Trong ba ngày này, tinh thần của Triệu Quế Phương đa trên bờ vực sụp đổ, cô ta kéo theo rất nhiều hàng xóm trong thôn, người nhà mẹ đẻ, thậm chí là nhờ cả người thân sống ở trên huyện, nhờ bọn họ hỗ trợ tìm kiếm, nhưng vẫn không có tin tức gì.
Không những vậy, trong thôn có người mất tích, Đại đội trưởng phải phụ trách giải quyết chuyện này, Triệu Quế Phương cũng đã đến tìm Cố Vệ Phú nhiều lần, nhưng ngay cả bóng người cũng không gặp được. Sau đó, cô ta trở về cẩn thận ngẫm lại, nhận ra có điều không ổn!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây