Cố Vệ Phú hút một hơi thuốc, cảm thấy cả người đều trở nên thư thái, anh ta cười nói: “Anh cứ nghĩ em không muốn nhìn thấy anh đi ra." Rõ ràng là anh ta đang cười nói, nhưng từng câu từng chữ lại như mang dao.
"Em thật sự không muốn anh đi ra." Anh ấy thật sự đang nói thật, anh ta đi ra ngoài cũng giống như cây gậy chọc phân, làm cả nhà đều không yên.
Cố Vệ Phú chỉ cười mà không nói, cái bệnh lớn nhất của em tư nhà anh ta là mềm lòng, nhưng kể từ khi phân gia, cái bệnh mềm lòng này cũng mất. Anh ta đi thẳng vào vấn đề: “Muốn hỏi gì, cứ trực tiếp hỏi đi?"
"Anh tiếp tục làm Đại đội trưởng hả?" Anh ấy vốn có thể hỏi người khác chuyện này, nhưng không hiểu tại sao, anh ấy muốn nghe từ chính miệng anh hai nhà mình.
Cố Vệ Phú không trả lời, chỉ lấy quyển quyết định bổ nhiệm ở trong túi ra cho em tư nhà mình tự xem.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây