Cố Thư đánh rất hăng say, như muốn phát tiết hết tất cả mọi bực bội mấy ngày nay ra. Anh ta mở miệng nói: “Không, đó không phải!"
Cố Thư vẫn luôn biết, nên làm thế nào để mình sống tốt. Nói cẩn thận ra là, Cố Thư và Cố Uyển Uyển là cùng một loại người, sẵn sàng làm tất cả mọi việc để đạt được mục đích của mình.
Chỉ là Cố Uyển Uyển tạo cho mình lớp vỏ bọc, còn Cố Thư hoàn toàn xé nát lớp vỏ bọc này.
Quả phụ Trịnh vẫn ngoan ngoãn quỳ ở đấy, lúc nhìn thấy Cố Thư đi tới đánh Cố Vệ Phú, trên khuôn mặt sưng đỏ của cô ta hiện lên vẻ giễu cợt: “Quả nhiên là hai ba con, đều là loại không tim không phổi, tư lợi cá nhân như nhau."
Về phần Cố Vệ Phú, hiện tại anh ta đã không thể suy nghĩ được gì, vừa rồi Cố Thư ra tay quá nặng, làm tai anh ta ong ong hết cả lên, không nghe thấy Cố Thư đang nói gì. Nhưng thấy sắc mặt của con trai không được tốt cho lắm, anh ta phun ra một ngụm máu, nói năng không rõ: “Con... đồ bất hiếu..."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây