Chương Đồ Hộ nhổ một ngụm nước bọt: “Ai thèm mấy đồng tiền dơ bẩn đó của mày, lại chẳng phải là tiền kiếm được dựa vào ngủ với phụ nữ? Tuy cháu không báo công an, nhưng cháu yêu cầu các bô lão trong thôn Cố gia xử phạt đôi cẩu nam nữ này ở ngay trước mọi người." Nói đến đây, anh ta nhìn về phía các bô lão: “Không biết… các bô lão có thể thỏa mãn được yêu cầu này của cháu không?"
Người có thể trở thành bô lão trong thôn, tự nhiên cũng có uy vọng ở trong thôn: “ Được, cứ nhốt người vào trong động phía sau núi đã, trưa mai chúng ta sẽ xử phạt ở ngay trước mặt mọi người." Chuyện này coi như đã định, nếu lấy hình phạt từ mấy năm trước ra, có lẽ Cố Vệ Phú và quả phụ Trịnh usẽ phải chịu đủ.
Hai vợ chồng Cố Vệ Quốc và Triệu Quân Nhạn đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn ra sự kinh ngạc trong mắt của nhau, sao lão Nhị có thể làm vậy được...
Trên khuôn mặt thật thà của Cố Vệ Quốc thoáng vẻ nghi hoặc, như lẩm bẩm nói: “Lão Nhị có còn làm đội trưởng được nữa không?" Nghe thấy chồng nói như vậy, Triệu Quân Nhạn trừng mắt lườm chồng, Cố Vệ Quốc mới ngậm cười xin tha.
Sau đó, cũng không biết là ai hét lên trong đám đông: “Loại người bại hoại như Cố Vệ Phú không xứng làm Đại đội trưởng thôn Cố gia."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây