Lúc này, Cố Vệ Phú thật sự rất thảm, anh ta và quả phụ Trịnh đang ân ái với nhau, đột nhiên cảm thấy cả người lạnh toát, theo đó bị chiếc ghế đập vào đầu, chẳng lẽ là không chết người?
Anh ta lo lắng giơ tay lên ngăn cẩn, kết quả vừa duỗi tay ra, chiếc chăn đang đắp trên người trượt xuống, cả người không mảnh vải che thân, có khác nào là trần như nhộng.
Máu trên trán chảy ra không nói, còn bị kéo xuống đất, bị ngã một cú rất đau.
Chương Đồ Hộ là người giết heo, thường xuyên làm công việc tay chân yêu cầu thể lực, chỉ dùng một tay đã có thể kéo Cố Vệ Phú từ trên giường xuống, còn không quên đằng đằng sát khí nhìn quả phụ Trịnh đang vùi mình ở trong góc giường trốn, miễn cưỡng kéo chăn lên đắp cơ thể lõa lồ của mình: “Con chó cái thối tha kia, cô cứ chờ đấy cho tôi, lát nữa tôi sẽ thu thập cô sau."
Lúc này, Cố Vệ Phú đã lấy lại tinh thần, muốn duỗi tay ra kéo lấy chiếc quần đang để trên mép giường, lại bị Chương Đồ Hộ đá một đá lăn về phía góc tường. Anh ta nôn ra một ngụm máu, gian nan nói: “Người anh em à... Có lời gì thì cứ từ từ rồi nói..."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây