Trong mắt An An, vẻ thương cảm không có chút che giấu, Bạch Vân cắn môi, cô thấp giọng: “Cảm ơn!", câu cảm ơn này tới rất trễ, không chỉ nói với An An, mà còn là nói vớ Ngô Tiểu Nhiễm và mọi người.
Đêm hôm đó, là các cô cứu mình ra khỏi hố lửa.
An An ngẩn ra, khẽ cười: “Bảo trọng!", cô cho là vĩnh viễn sẽ không nghe được lời cảm ơn này của Bạch Vân.
Bạch Vân vẻ mặt phức tạp nhìn An An, thấp đầu, men theo chân tường rời khỏi trường học.
Rời đi khỏi nơi cô từng kiêu ngạo nhất, cũng là nơi sỉ nhục nhất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây