Ông Lục nổi giận nói: “Ông đây bán mày cho nhà họ Cố, ông đây cũng không tin là không thể kiếm được một bữa ăn!" Con trai út tự bán mình cho nhà họ Tưởng, làm ông ấy tức giận đến mức mấy hôm nay ăn cơm không ngon miệng. Nhưng bây giờ đến lượt con trai cả, ông ấy lại chủ động muốn bán anh cho nhà họ Cố, trái tim của ông ấy đúng là càng ngày càng mạnh mẽ.
Sau ngày tết nguyên tiêu, An An hoàn toàn bận rộn đến chân không chạm đất. Hơn nữa, bởi vì cả gia đình Cố Vệ Cường đều chuyển tới đến thủ đô, bây giờ cô đi học, nếu ngày nào không có tiết, cô sẽ về thẳng nhà, chứ không ở lại phòng ký túc xá. Cô giáo Tôn cũng chuyển đến giảng dạy ở Đại học Thanh Hoa, nhưng bà ấy dạy môn toán học. Nói chung là hai mẹ con vẫn duy trì mối quan hệ rất hài hòa.
Sau khi biết giảng viên toán học mới tới là mẹ của Cố An An, Ngô Tiểu Nhiễm thở dài thườn thượt, đầy cảm thông nói: “Cố An An, chắc hồi còn nhỏ cậu thảm lắm nhỉ!"
An An không thể cho lắm, cô hỏi: “Cậu muốn nói đến phương diện nào?"
"Có một người mẹ làm giáo viên! Có phải mỗi ngày tan học của cậu đều không khác gì như lúc ở trường học không, lúc nào cũng phải cắm đầu vào học ấy?", Ngô Tiểu Nhiễm thật sự không dám nghĩ, cuộc sống như vậy sao mà sống được! Không! Là hoàn toàn không thể sống được! Như thể sống trong dầu sôi lửa bỏng vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây