Lý Tĩnh Dược cầm cốc nước lên, uống một ngụm nước, cười khổ nói: “Đúng vậy, thời tiết bên đó nóng hơn, chỉ cần mặc áo khoác mỏng là được, nhưng ở Thượng Hải phải mặc hai chiếc áo khoác bông dày!" Các nhà máy may mặc đều sản xuất trang phục theo mùa, đến mùa đông đều là áo khoác bông, vì vậy hàng anh ấy vận chuyển đến Quảng Châu và Thâm Quyến đều không bán được!
An An ở Thượng Hải ba ngày, lúc Từ Trình Trình bận rộn huấn luyện nhân viên, An An cũng không nhàn rỗi, cô đi đến cơ quan ban ngành có liên quan để xin giấy phép, coi như là lấy sự đảm bảo cơ bản nhất. Đương nhiên lúc xin giấy phép, chủ yếu là Lục Diễn và Lý Tĩnh Dược bỏ công ra đi, An An chịu trách nhiệm chỉ đạo.
Lý Tĩnh Dược là rắn địa phương ở nơi này, đương nhiên có một số mối quan hệ ở đây, tuy không đến mức có tai mắt ở khắp mọi nơi, nhưng cũng quen biết khá nhiều người, Lục Diễn phụ trách thêm gấm thêm hoa. Bởi vì với địa vị của Lý Tĩnh Dược, lúc bọn họ đi tới các cơ quan ban ngành, có một số người anh ấy không phải muốn gặp là gặp được.
Nhưng Lục Diễn thì khác, cho dù anh rời khỏi thủ đô, anh vẫn giữ chức vụ của mình, vậy nên khi đến Thượng Hải, anh vẫn có thể tìm được người quen, thậm chí còn gặp một đồng đội cũ đã giải ngũ. Người ta có câu, nhất quan hệ nhì tiền tệ, đi đâu có người quen thì giải quyết chuyện gì cũng dễ.
Có tượng phật lớn Lục Diễn ở đây, bọn họ chỉ mất một nửa công sức đã có được giấy phép hoạt động công ty. Đến cuối cùng, An An hơi xấu hổ, cô phát hiện ra bản thân mình lấy danh nghĩa đến Thượng Hải để xử lý chuyện, nhưng người chân chính xử lý lại là Lục Diễn, còn mình chỉ được cái nói mồm. Lục Diễn khẽ cười nói: “Của em không phải là của anh à??"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây