Nhưng hiện tại, bông hoa cúc họa mi sạch sẽ, xinh đẹp, tươi tắn và thuần khiết đó đã trở thành hòn đá hôi thối không thể nhìn thấy ánh mặt trời, chỉ có thể ở dưới cống thối. Sao các bạn học trong lớp có thể chấp nhận được sự chênh lệch đó!
Ánh mắt của tất cả mọi người giống như mũi dao sắc bén nhất, lại cắt vết thương mãi mới đóng vảy được của Bạch Uyển Uyển ra, vết thương đó đã nối liền với máu thịt, khiến cô ta đau đến chết lặng.
Bạch Uyển Uyển run rẩy cả người, tay nắm chặt lấy mép bàn, ánh mắt như muốn hóa thành thuốc độc, nhưng ngoài mặt vẫn ngậm đầy ý cười: “Chị ơi, chị vừa nói gì vậy, em nghe không hiểu!"
Chờ thưởng thức đủ biểu tình kinh hoàng sợ hãi của Bạch Uyển Uyển, An An mới thản nhiên cười nói: “Sẽ mãi mãi không bao giờ đánh thức được người giả vờ ngủ! Sáng hôm qua tôi vừa nói qua câu này với Lý Tiếu Tiếu, giờ tôi lại nói lại câu này cho cô nghe, đúng là trùng hợp!" Cùng một vấn đề, mỗi người có cách nhìn nhận đánh giá khác nhau, so với thái độ muốn tranh luận của Bạch Uyển Uyển, thái độ này của An An dễ dàng thuyết phục mọi người hơn.
Trong mắt Dung Ngọc Thanh thoáng vẻ giãy giụa, nhưng cô ta vẫn lui về phía sau một bước, kéo giãn khoảng cách với Bạch Uyển Uyển.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây