Lúc các cô phải dậy sớm, các cô đều cố gắng nói nhỏ giọng nhất có thể, nhưng đến khi Lý Tiếu Tiếu phải dậy sớm đi học, cô ta như hận không thể cầm hết nồi chén gáo chậu phòng ký túc xá đập oang oang lên, khiến tất cả mọi người đều không thể yên được.
Ngô Tiểu Nhiễm mở miệng nói: “Sáng sớm hôm qua lúc cậu dậy sớm đi học, cậu còn nói to hơn thế này, nhưng bọn tớ có ai nói gì cậu đâu??"
Ai ngờ, người luôn oang oang miệng cãi lại như Lý Tiếu Tiếu đột nhiên khóc nức nở ở trong chăn, vừa khóc vừa tố cáo: “Các cậu bắt nạt người!"
Nghe thấy tiếng khóc của cô ta, An An kinh ngạc nhìn về phía giường của Lý Tiếu Tiếu, cô ăn nốt miếng khoai lang nướng cuối cùng, dửng dưng nói: “Cậu có thể đi mách giáo viên!" Nếu không thể chịu đựng được thì cút đi, không có phương án thứ ba đâu.
Bầu không khí trong phòng ký túc xá của các cô đã đạt đến điểm đóng băng tuyệt đối, hay nói là Lý Tiếu Tiếu chỉ hận không thể chuyển luôn sang phòng ký túc xá bên cạnh, mỗi ngày ngoài đến giờ đi ngủ, cô ta sẽ không ở phòng ký túc xá giây phút nào. Phòng ký túc xá bên cạnh có ai? Đương nhiên là Bạch Uyển Uyển và Dung Ngọc Thanh, lần trước hai người bọn họ xích mích với nhau, cũng không biết có phải là nhờ Lý Tiếu Tiếu đứng giữa hòa giải, bây giờ Bạch Uyển Uyển và Dung Ngọc Thanh đã lại hòa hảo như trước.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây