Các cô tới không đúng dịp cho lắm, lúc này giáo sư Qúy đang dùng cơm. Ông ấy cầm chiếc bánh bột ngô trong tay, vừa ăn vừa không quên lật xem quyển sách đặt trên bàn cơm. An An giơ tay lên nhìn thời gian trên đồng hồ đeo tay… ba giờ chiều! Ông ấy đang ăn trưa hay là ăn tối??
Rõ ràng là giáo sư Qúy không nhận ra cô giáo Tôn, ông ấy ngẩn người mất một lúc lâu, hơi không xác định nói: “Hồng Mai??"
Khoảng khắc nghe thấy hai chữ này, cô giáo Tôn lập tức đỏ ửng hai mắt, bà ấy đáp lại: “Thầy ơi, là em đâu, là học sinh bất hiếu… tới muộn!"
" Vào đi vào đi!" Đã lâu lắm rồi ông ấy không gặp cô học trò cưng của mình, không ngờ còn có thể gặp lại cô học trò này khi còn sống. Giáo sư Qúy không khỏi cảm thấy xúc động, cô gái trẻ tết tóc đuôi sam với nụ cười tươi như hoa ngày nào nay đã điểm những sợi bạc. Ông ấy thở dài hỏi: “Mấy năm qua con sống thế nào?"
Cô giáo Tôn cúi đầu chào thầy mình, bà ấy bước vào phòng, lẳng lặng đánh giá căn nhà hơi bừa bộn, đau lòng nói: “Thầy ơi, mấy năm qua thầy vất vả rồi!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây